văn bản chuyện người con gái nam xương

Bách khoa toàn thư phanh Wikipedia

Chuyện người đàn bà Nam Xương
Truyền kỳ
Thông tin yêu tác phẩm
Tên gốcNam Xương phái nữ tử truyện
(南昌女子傳)
Tác giảNguyễn Dữ
Thời gian giảo sáng sủa tácThế kỷ XVI
Triều đại sáng sủa tácNhà Lê trung hưng
Quốc giaViệt Nam
Ngôn ngữVăn ngôn vị Chữ Hán (bản gốc)
Thể loạiTruyền kỳ
Bộ sáchTruyền kỳ mạn lục
Chủ đềSố phận người phụ nữ

WikisourceTruyền kỳ mạn lục/16

Nam Xương phái nữ tử truyện hoặc Nam Xương phái nữ tử lục (chữ Hán: 南昌女子傳)[1], được trình diễn Nôm trở nên Chuyện người đàn bà Nam Xương[2], là đầu đề của mẩu truyện loại 16 nhập trăng tròn truyện được chép lại nhập kiệt tác Truyền kỳ mạn lục bằng văn bản Hán của danh sĩ Nguyễn Dữ cuối thế kỉ XVI ngôi nhà Lê Sơ, đầu thời ngôi nhà Mạc. Tác phẩm dựa vào một mẩu truyện dân gian giảo về một nỗi oan khúc của một người thiếu thốn phụ.

Bạn đang xem: văn bản chuyện người con gái nam xương

Tác giả[sửa | sửa mã nguồn]

Nguyễn Dữ – sở hữu sách phiên âm là Nguyễn Tự là một trong những danh sĩ sinh sống nhập thế kỉ XVI, thời kỳ triều đình ngôi nhà Lê vẫn chính thức rủi ro, người thị trấn Trường Tân, ni là thị trấn Thanh Miện, tỉnh Thành Phố Hải Dương. Ông là học tập trò của Tuyết Giang Phu Tử Nguyễn Bỉnh Khiêm, là kẻ học tập rộng lớn, tài cao, thông hiểu văn vẻ. Ông thực hiện quan liêu được 1 năm tiếp sau đó về sinh sống ẩn dật ở Thanh Hóa.

Nguồn gốc[sửa | sửa mã nguồn]

Chuyện người đàn bà Nam Xương là thiên truyện loại 16 nhập tổng số trăng tròn truyện của Truyền kỳ mạn lục (Cùng với 11 nhập trăng tròn truyện về phụ nữ). Nguồn gốc của truyện bắt mối cung cấp từ 1 truyện cổ tích dân gian giảo thương hiệu là Vợ chàng Trương.

Xem thêm: dấu hiệu nhận biết tứ giác nội tiếp

Tóm tắt tác phẩm[sửa | sửa mã nguồn]

Truyện lấy toàn cảnh kể từ thời ngôi nhà Trần cho tới ngôi nhà Hồ. Truyện kể về người đàn bà mang tên Vũ Thị Thiết, quê quán ở Nam Xương. Nàng là người dân có dung hạnh vẹn toàn. Chồng là Trương Sinh, là con cái một ngôi nhà hào phú, không nhiều học tập, cá tính hoặc ghen tuông, luôn luôn dự phòng với Vũ Nương. Vì không nhiều học tập nên Trương Sinh nên chuồn binh, nhằm lại u già nua và Vũ Nương ở trong nhà. Một thời hạn sau, nường sinh đi ra người con đầu lòng gọi là là Đản. Tại ngôi nhà, Vũ Nương thường xuyên nom con cái và u ông xã cực kỳ mực chu đáo. Vì thương nhớ con cái, u ông xã nường càng ngày càng nhức nhối nặng trĩu rồi tổn thất, nường hồi hộp tang ma mãnh chay tế lễ, toan tính như so với phụ vương u đẻ bản thân. Để nâng ghi nhớ ông xã và hoảng sợ con cái thiếu thốn thốn tình phụ vương, nường hoặc đùa với con cái bằng phương pháp chỉ loại bóng của tớ bên trên vách và phát biểu với con cái này là phụ vương Đản. Sau trận đánh, Trương Sinh về bên. tường tin yêu u già nua tổn thất, con cái vừa vặn học tập phát biểu. Chàng nhức buồn đi ra thăm hỏi mộ u, bế nhỏ bé Đản theo dõi, đi ra cho tới đồng đứa con trẻ quấy khóc và bảo :"Trương Sinh ko nên là phụ vương Đản, phụ vương Đản tối nào thì cũng cho tới, u Đản chuồn cũng chuồn, u Đản ngồi cũng ngồi thé tuy nhiên chẳng lúc nào bế Đản cả". Vì tính hoặc ghen tuông, Trương Sinh vẫn quở quang Vũ Nương cực kỳ kịch liệt rồi xua đuổi nường chuồn, dù rằng láng giềng thanh minh. Không thể thanh minh được, Vũ Nương vẫn nhảy xuống loại sông Hoàng Giang tự động tử, nhằm lấy chết choc thân oan mang lại chính vì sự trong sáng của tớ.[3] Nàng được Linh Phi, phu nhân của vua Nam Hải cứu vãn.

Xem thêm: thế nào là kể chuyện

Vào một tối chống ko vắng ngắt, chàng ngồi buồn bên dưới ngọn đèn khuya, chợt người con chỉ nhập bóng chàng và bảo này là phụ vương, Trương Sinh mới mẻ tỉnh ngộ, thấu nỗi oan của phu nhân, tuy nhiên việc trót vẫn qua loa rồi. Phan Lang - một người nằm trong sóc với nường - một tối ở mơ sở hữu người đàn bà áo xanh rì van lơn buông tha mạng. Ngày bữa sau sở hữu người đem rùa mai xanh rì cho tới, chàng đưa theo thả. Lúc này, cuộc chiến tranh Đại Ngu - Đại Minh nổ đi ra, quân Minh tiến thủ cho tới ải Chi Lăng, dân chúng nội địa hoảng sợ hãi, trốn đi ra biển khơi, nhập bại sở hữu Phan Lang, thì bị đắm tàu, chết trôi. Thây Phan Lang trôi dạt vào một trong những động rùa, Linh Phi thấy vậy ngay tắp lự cứu vãn sinh sống chàng nhằm trả ơn nghĩa xưa. Tại bên dưới thủy cung, chàng tái ngộ Vũ Nương; Vũ Nương nhờ Phan Lang về bên dương thế nhắn nhủ chàng Trương rằng nếu như còn ghi nhớ tình xưa thì nên lập đàn tẩy oan cho chính mình bên trên bến Hoàng Giang.

Trương bèn thực hiện vậy, ngược thấy Vũ Nương ngồi bên trên kiệu hoa ở đằm thắm loại với cờ giã, võng lọng tỏa nắng rực rỡ cả một quãng sông, thoắt ẩn thoắt hiện nay. Nàng phát biểu lời nói nhiều tạ và kể từ biệt chàng vì thế "chẳng thể về bên nhân gian giảo được nữa".

Đền Vũ Điện[sửa | sửa mã nguồn]

Đền Vũ Điện ở xã Chân Lý, thị trấn Lý Nhân, tỉnh Hà Nam là điểm thờ phu nhân chàng Trương, người sóc Trương Xá, cũng nằm trong xã Chân Lý thời buổi này. Theo truyền thuyết của những người dân khu vực thì ngôi thông thường này được thiết kế kể từ thế kỷ XV, tức thì sau chết choc oan uổng của bà Vũ. Ban đầu đơn giản ngôi miếu nhỏ nứa lá tranh giành tre bởi dân khu vực hình thành. Sau Khi sở hữu chiếu của vua Lê Thánh Tông, ngôi miếu vừa mới được sửa lại trở nên một ngôi thông thường bề thế, khang trang. Ban đầu, ngôi thông thường được thiết kế ngoài bến bãi ven sông Hồng, bên trên một bến bãi khu đất rộng lớn bao nhiêu chục kiểu, dân ở sinh sống trở nên sóc. Sau vì thế nước lũ xói sút, bến bãi bị bục nên thông thường nên dời nhập địa điểm như lúc bấy giờ.[4]

Xem thêm[sửa | sửa mã nguồn]

  • Đường xa cách vạn dặm

Tham khảo[sửa | sửa mã nguồn]

Liên kết ngoài[sửa | sửa mã nguồn]

  • Nói thêm thắt về "Chuyện người đàn bà Nam Xương" của Nguyễn Dữ