nghị luận câu cá mùa thu

Nghị luận Câu cá ngày thu của Nguyễn Khuyến gồm dàn ý và 2 mẫu siêu hoặc vô nội dung bài viết tiếp sau đây sẽ hỗ trợ chúng ta học viên lớp 10, lớp 11 nhận thêm nhiều khêu gợi ý xem thêm, trau dồi kiến thức và kỹ năng, biết phương pháp viết lách bài xích văn nghị luận văn học tập hoặc đầy đủ ý nhằm đạt được điểm trên cao trong số bài xích đánh giá tiếp đây.

Qua 2 bài xích nghị luận văn học tập Câu cá ngày thu không những hùn tất cả chúng ta cảm biến được tranh ảnh vạn vật thiên nhiên tươi tỉnh đẹp nhất tuy nhiên còn là một tranh ảnh thể trạng vì thế nỗi lo lắng rộng lớn ko tìm kiếm ra trả lời. Vậy sau đấy là 2 bài xích nghị luận Câu cá ngày thu hoặc nhất, mời mọc chúng ta nằm trong đón hiểu nhé. Ngoài ra chúng ta coi thêm thắt bài xích văn khuôn mẫu phân tách Câu cá ngày thu.

Bạn đang xem: nghị luận câu cá mùa thu

Dàn ý nghị luận câu cá mùa thu

1. Mở bài

– Giới thiệu vấn đề: Vẻ đẹp nhất đơn độc của cảnh vật, nhân loại vô bài xích thơ Câu cá mùa thu

– Trích đề.

2. Thân bài:

- Vẻ đẹp nhất của cảnh vật ngày thu vô Thu điếu

+ Mùa thu khêu gợi rời khỏi với nhị hình hình họa vừa phải trái lập vừa phải bằng phẳng hài hoà “ao thu”, “chiếc thuyền câu” bé nhỏ tẻo teo; ⇒ thể hiện rung rinh cảm của linh hồn thi đua sĩ trước cảnh quan ngày thu và của khí hậu ngày thu, khêu gợi xúc cảm yên tĩnh tĩnh kỳ lạ thông thường.

+ Tiếp tục đường nét vẽ về ngày thu nhiều hình hình họa, xen kẹt là những vận động nhẹ dịu ⇒ Nét rực rỡ rất đặc biệt của ngày thu nông thôn được khêu gợi lên kể từ những hình hình họa đơn sơ, cơ đó là “cái hồn dân dã”.

+ Cảnh thu đẹp nhất một vẻ đơn sơ tuy nhiên yên bình và đượm buồn ⇒ Không gian giảo của ngày thu thôn cảnh nước ta được không ngừng mở rộng lên rất cao rồi lại phía thẳng vô chiều thâm thúy, không khí yên bình và thanh vắng

- So sánh điểm tương đương và điểm không giống Khi người sáng tác dùng những hình hình họa vạn vật thiên nhiên vô bài xích thơ với những kiệt tác không giống, những thi sĩ không giống.

- Vẻ đẹp nhất của đơn độc của nhân loại đằm thắm ngày thu vô bài xích Câu cá mùa thu

- Xuất hiện nay hình hình họa nhân loại câu cá vô không khí thu yên bình với thế “Tựa gối buông cần”;

⇒ Nói câu cá tuy nhiên thực rời khỏi ko cần bàn chuyện câu cá, sự yên bình của cảnh vật mang lại cảm biến về nỗi đơn độc, khúc mắc vô linh hồn thi sĩ, này đó là tâm sự lênh láng nhức buồn trước tình cảnh nước nhà lênh láng nhức thương

3. Kết luận

- Đánh giá bán ý nghĩa sâu sắc của yếu tố.

-Rút rời khỏi bài học kinh nghiệm mang lại phiên bản đằm thắm.

Nghị luận Câu cá ngày thu - Mẫu 1

Nhắc cho tới Nguyễn Khuyến người tao ko thể này ko nói đến chùm thơ thu của ông. Trong chùm thơ thu ấy sở hữu tía bài xích thơ thôi tuy nhiên lại mang tới toàn bộ những cảnh ngày thu bên trên thôn cảnh quê nhà nước ta. điều đặc biệt vô cơ sở hữu bài xích thơ Câu cá ngày thu (Thu điếu) không chỉ mang tới mang lại tao cảnh vật ngày thu mà còn phải mang tới những thể trạng ở trong phòng thơ và thú câu cá ngày thu.

Bài thơ được viết lách theo đòi thể thơ thất ngôn chén bát cú, bài xích thơ sở hữu tám câu, từng câu sở hữu bảy giờ. Theo như Đặc điểm của thể thơ này thì bao nhiêu câu đầu thường xuyên về miêu tả cảnh còn những câu thơ về sau thì nghiêng theo miêu tả tình. Tóm lại bởi vì những hiệu suất cao của thể thơ này thì Nguyễn Khuyến tiếp tục mang tới mang lại tất cả chúng ta một tranh ảnh thu và một tranh ảnh thể trạng của những người đang được câu cá.

Trước không còn là nhị câu đề, nhị câu thơ ấy nói theo một cách khác là những miêu tả cảnh quan vượt trội của ngày thu. phẳng những cảm biến của xúc cảm trực quan liêu Nguyễn Khuyến tiếp tục mang tới một tranh ảnh ấn tượng của mùa thu:

“Ao thu lạnh giá nước vô veo
Một cái thuyền câu bé nhỏ tẻo teo”

Đúng là ngày thu câu cá, tức thì mở màn bài xích thơ Tam Nguyên Yên Đổ tiếp tục dựng lên một cảnh ao thu lạnh giá tuy nhiên trong trẻo mà đến mức hoàn toàn có thể thấy lòng của chính nó. Chính vì thế câu cá do đó người sáng tác nói đến ao cá trước tiếp sau đó mới mẻ sở hữu khung trời thu. Mùa thu cho tới không những in lốt bản thân bên trên khung trời cảnh vật tuy nhiên nó còn in bên trên làn nước của ao cá cơ. Trên mặt mũi ao người câu cá vẫn đang được ngồi đợi cá gặm câu tuy nhiên ngắm nhìn và thưởng thức khuôn mẫu xanh ngắt của nước. Nước ao ấy không tồn tại tuy nhiên trong xanh xao như ngày hè tuy nhiên nó mang trong mình một color vô tinh khiết trẻo.

Có thể là khung trời thu cơ đã thử mang lại color của nước trở thành như vậy. Và cũng bên trên mặt mũi ao ấy khuôn mẫu se rét của ngày thu thực hiện mang lại không khí góp phần lạnh giá rộng lớn. Trên khuôn mẫu bát ngát thâm thúy thẳm của ao nước thì một cái thuyền câu bé nhỏ tẻo teo bên trên xuất hiện nay. Nhà thơ thể hiện nay sự nhỏ bé nhỏ của cái thuyền hoặc cũng đó là nhân loại trữ tình vô khuôn mẫu to lớn của không khí điểm phía trên. Phải chăng thi sĩ đang được thể hiện nay thể trạng lạc lõng, lạnh giá đơn độc của phiên bản đằm thắm bản thân qua loa sự nhỏ bé nhỏ của phi thuyền ấy. Hai chữ “tẻo teo” khêu gợi mang lại tao sự nhỏ bé nhỏ vô nằm trong của phi thuyền, nhường nhịn như vô tranh ảnh thu ấy phi thuyền chỉ như 1 lốt chấm vĩ đại hoặc hoàn toàn có thể là to ra nhiều thêm lốt chấm một ít tuy nhiên thôi.

Như vậy thi sĩ ko chính thức vẽ tranh ảnh thu bởi vì một khung trời vô trẻo, cũng ko thực hiện tín hiệu thu bởi vì hương thơm ổi như thi sĩ Hữu Thỉnh tuy nhiên triệu tập vô mô tả những sắc tố ko không khí lạnh lẽo của ao thu.

Đến nhị câu thơ tiếp theo sau tất cả chúng ta lại được đắm chìm ngập trong sự thú vị của cảnh vật điểm phía trên. Và đặc biệt quan trọng tất cả chúng ta cũng thấy được sự vận động của ngày thu bên trên ao cá ấy:

“Sóng biếc theo đòi làn khá gợn tí
Lá vàng trước bão tiếp tục đem vèo”

Nói là vận động tuy nhiên thiệt sự cần phát biểu là nỗ lực coi lắm thì mới có thể hoàn toàn có thể trừng trị hình thành được. Mùa thu vốn liếng nhẹ dịu như vậy nên nó luôn luôn quy tụ toàn bộ những gì gọi là nỗi niềm của nhân loại. Trên ao cá ấy những con cái sóng cũng xuất hiện nay tuy vậy nó ko cần là khuôn mẫu sóng kinh hoàng tuy nhiên nó chỉ “gợn tí”. Một chữ sóng gợn thôi đã và đang đầy đủ thực hiện mang lại tao thấy được sự yên tĩnh ắng cho tới vận động na ná ko huống chi ở phía trên thi sĩ lại người sử dụng cho tới tía kể từ là “hơi gợn tí”. cũng có thể thấy thi sĩ tiếp tục để ý tinh xảo lắm mới mẻ mô tả được như vậy. Sóng đem color xanh xao và sự vận động của sóng còn lá thì sao.

Xem thêm: đô thị hóa là một quá trình

Trong tranh ảnh ngày thu ấy Nguyễn Khuyến tiếp tục điểm thêm thắt cái lá vàng trước bão nhè nhẹ nhàng của ngày thu tuy nhiên khẽ đem vèo. Tại phía trên tao thấy kỳ lạ vì thế “vèo” thông thường dùng để làm chỉ tình trạng thời gian nhanh chứ không hề cần chậm chạp như vậy cơ. cũng có thể phát biểu Nguyễn Khuyến tiếp tục dùng kể từ cơ nhằm thể hiện nay ý thiết bị thẩm mỹ và nghệ thuật của phiên bản đằm thắm bản thân. Chiếc lá vàng cơ rơi nhẹ nhàng thiệt tuy nhiên nó chao nghiêng rồi lượn lượn bao nhiêu vòng như thể lao đầu xuống thì người sáng tác gọi nó là vèo chứ không hề cần là nó rơi thời gian nhanh.

Như vậy nhị câu thơ này tiếp tục mang tới mang lại tất cả chúng ta thêm thắt những hình hình họa và sự vận động của những hình hình họa ấy. Vậy là tranh ảnh vạn vật thiên nhiên không những sở hữu sắc tố hình hình họa tuy nhiên còn tồn tại cả những bầu không khí những vận động đậm màu ngày thu.

Hai câu thơ bên trên với những vận động nhẹ dịu khép lại nhằm nhường nhịn mang lại nhị câu thơ tiếp nhảy lên:

“Tầng mây lửng lơ, trời xanh xao ngắt
Ngõ trúc xung quanh teo, khách hàng vắng ngắt teo”

Lại là những sắc tố hình hình họa của ngày thu tuy nhiên trong khuôn mẫu cảnh thu ấy lại thấy được khuôn mẫu tình thu của lòng người. Bây giờ người sáng tác ko để ý những vật bên trên mặt mũi ao nữa tuy nhiên coi lên bên trên phía khung trời với những đám mây lửng lơ. Nhà thơ như ngắm nhìn và thưởng thức color trời của ngày thu. Những đám mây thì lửng lơ bên trên cao nhẹ dịu lắm còn khung trời phủ lên mình màu xanh lá cây ngắt yêu thương làm thế nào. Nhìn lên khung trời rồi thi sĩ lại coi xuống bên dưới những ngõ trúc xung quanh teo của nông thôn tuy nhiên ko thấy bất kể một ai cả. cũng có thể nói đến việc nhị câu thơ này không khí không những eo hẹp vô khuôn mẫu ao thu cơ nữa tuy nhiên nó không ngừng mở rộng lên cả không khí của khung trời và ngõ trúc. Ấy thế tuy nhiên không tồn tại bất kể một giờ động của một chú chim này hay như là 1 giờ lên đường của bước đi người. Không gian giảo càng rợn ngợp bát ngát hơn như là đang được dần dần nuốt lấy khuôn mẫu đơn độc ở trong phòng thơ.

Tâm trạng ở trong phòng thơ được thể hiện nay rõ ràng, cơ là việc đơn độc lạc lõng buồn Khi không tồn tại ai bầu chúng ta, buồn vì thế tuy rằng về ở ẩn rồi tuy nhiên thể trạng ko thấy khá rộng lớn. Nỗi áy náy mang lại dân chúng lâu nay ni ko lúc nào nguôi tuy nhiên lại bất lực ko thể hùn gì.

Kết thúc giục bài xích thơ và dòng sản phẩm thể trạng của tớ Nguyễn Khuyến lại quay về với những hình hình họa của một cụ già cả ngồi câu cá, ngồi đợi cá gặm câu:

“Tựa gối ôm cần thiết lâu chẳng được
Cá đâu đớp động bên dưới chân bèo”

Trạng thái “tựa gối ôm cần” đã cho chúng ta thấy sự buồn ngán ở trong phòng thơ, có lẽ rằng thi sĩ ko cần ngồi ở cơ nhằm câu cá tuy nhiên ngồi ở cơ vô thế của những người trầm tư đang được tâm lý về một yếu tố gì cơ. Không cần không tồn tại cá cũng ko cần cá ko gặm câu tuy nhiên thi sĩ tay thì ôm cần thiết tuy nhiên đầu lại ko nghĩ về cho tới việc câu cá. Còn những loại cá cơ lại đớp động bên dưới chân bèo. Những hình hình họa thơ vô nằm trong thân mật với thôn cảnh Việt phái nam và cũng khá đặc thù mang lại thu bởi vì hình hình họa nhẹ dịu. Cuối nằm trong thì kết lại bài xích thơ cũng đều có những tiếng động tuy rằng là vô cùng nhỏ của giờ cá.

Tóm lại qua loa bài xích thơ tao thấy được một tranh ảnh thu sở hữu rất đầy đủ sắc tố tiếng động, hình hình họa, vận động tuy vậy sắc tố ấy đơn giản những color nhẹ dịu, tiếng động ấy đơn giản những tiếng động nhỏ nhẹ nhàng, hình hình họa vận động ấy gần như là là ko. Và cảnh nhường nhịn như đem thể trạng ở trong phòng thơ. Đó đó là thể trạng phiền lòng mang lại dân chúng, buồn trước cuộc sống không giống như ý mong ước của tớ.

Nghị luận Câu cá ngày thu - Mẫu 2

Nhà thơ Nguyễn Khuyến hiệu là Quế Sơn quê quán Tỉnh Nam Định, là kẻ đỗ đạt cao tuy nhiên với cốt cơ hội cao quý nằm trong tấm lòng yêu thương nước thương dân nên phần rộng lớn cuộc sống ông là dạy dỗ học tập và sinh sống nhàn nhã điểm quê ngôi nhà. Nguyễn Khuyến được ca tụng là 1 trong trong mỗi thi sĩ của thôn cảnh nước ta qua loa những sáng sủa tác thơ đặm đà tính dân tộc bản địa và lung linh vẻ đẹp nhất vạn vật thiên nhiên trong đó, cùng theo với văn pháp phá cách tài hoa cùng với sự phối kết hợp ấn tượng đằm thắm thi đua ca và hội họa qua loa “chùm thơ thu” thì thương hiệu tuổi hạc Nguyễn Khuyến trở thành bất tử Khi xung khắc họa thành công xuất sắc những tranh ảnh thu tầm cỡ của nông thôn nước ta. Thu điếu ở trong “chùm thơ thu” với thể thơ đàng luật thất ngôn chén bát cú tiếp tục vẽ nên cảnh trời thu bao quấn bởi vì quang cảnh to lớn màu xanh lá cây và xanh ngắt.

Ao thu lạnh giá nước vô veo

Cá đâu đớp động bên dưới chân bèo.

Thiên nhiên vô thơ Nguyễn Khuyến là những hình hình họa đằm thắm thân quen và giản dị, là kết tinh anh những đường nét đặc thù nhất của nông thôn nước ta. Nguyễn Khuyến vẽ nên vô thơ của tớ bởi vì những đường nét cọ trong sáng về cảnh vật ngày thu qua loa sự để ý tinh xảo của hai con mắt và của linh hồn yêu thương vạn vật thiên nhiên, yêu thương quê nhà. Khung trời cao rộng lớn được thu nhỏ vô tầm đôi mắt nhằm hoàn toàn có thể để ý được những đem vươn lên là cho dù là bé nhỏ nhất của không khí cùng với sự phối kết hợp sắc tố hợp lý của muôn vật vô khuôn mẫu yên bình bao quấn. Xuất hiện nay thứ nhất vô bài xích thơ là khuôn mẫu “ao thu” quê nhà nằm trong “chiếc thuyền câu” đang được nhấp nhô bởi vì làn nước lăn kềnh tăn những vòng sóng nhỏ

Ao thu lạnh giá nước vô veo
Một cái thuyền câu bé nhỏ tẻo teo.

Giữa nông thôn xuất hiện nay một cái gương phản chiếu cảnh trời bên dưới làn nước rét tuy nhiên xanh ngắt. Làng mạc Yên Đổ là vùng đồng chiêm đồng trũng xung quanh năm nước ngập, dân cần lấy khu đất phủ mang lại cao nên ao cứ thế tiếp nối đuôi nhau ao và Nguyễn Khuyến đã lấy khuôn mẫu ao nhỏ quê nhà vô thơ với thái phỏng trân trọng trìu mến. vũng nhỏ thì thuyền câu cũng bé nhỏ lại.

Xung xung quanh thực yên bình với hình hình họa cái thuyền câu nhẹ nhàng thênh thênh đang được lờ lững đem làn nước chảy. Tiếng động nhỏ ấy càng thực hiện gia tăng phút lặng vô cảnh mà còn phải vô tâm của những người lên đường câu đang được say sưa với cảnh trời khu đất bát ngát cao vợi. Từ láy “tẻo teo” nhấn mạnh vấn đề sự trơ trọi đơn độc của một cái thuyền đằm thắm không khí cao rộng lớn của trời thu. Tiếp này đó là nhịp thở của thu chính thức bởi vì những bước đem nhẹ nhàng nhàng

Sóng biếc theo đòi làn khá gợn tí
Lá vàng trước bão khẽ đem vèo

Ao giờ đây không hề yên bình nữa tuy nhiên tiếp tục chính thức gợn lăn kềnh tăn theo đòi làn khá, lá thì theo đòi bão heo may cất cánh lờ lững. Sóng với color biếc hòa nằm trong lá vàng mới mẻ đẹp nhất và thanh tao làm thế nào, ngòi cây bút thi sĩ thời điểm hiện tại mới mẻ thiệt cụ thể Khi phối kết hợp trở nên vế đối hoàn hảo “sóng biếc” với “lá vàng” “hơi gợn tí” với “khẽ đem vèo”, thiệt tài tình. Tâm hồn thi sĩ thời điểm hiện tại nhường nhịn như cũng hòa theo đòi nhịp gợn của sóng nhịp rơi của cái lá vàng vào cụ thể từng khoảnh xung khắc. Cách phác hoạ họa một góc ngày thu bởi vì đường nét duyên dáng vẻ nhẹ dịu đằm thắm sắc tố và tiếng động khôn khéo. Mọi động đậy của thu đều như say say và mơ tưởng cho tới kỳ lạ tức thì chủ yếu thi sĩ cũng trở thành hấp dẫn theo đòi.

Gió nhẹ nhàng thổi vô linh hồn những gì êm ả và nữ tính. Bức giành giật thu thời điểm hiện tại tiếp tục thêm thắt được chút sắc tố tươi tỉnh rộng lớn. Tầm coi ở trong phòng thơ nâng cao hơn nữa Khi thi sĩ khẽ ngước đầu coi lên và phát hiện thêm 1 màu xanh lá cây nữa, xanh xao vô tuy nhiên thuần khiết hơn

Tầng mây lửng lơ trời xanh xao ngắt
Ngõ trúc xung quanh teo khách hàng vắng ngắt teo

Trời thu cao vời vợi qua loa những tầng mây, sở hữu khuôn mẫu thăm hỏi thẳm của độ cao, khoáng đạt rộng lớn. Màu xanh xao ấy sao tuy nhiên đẹp nhất tuy nhiên khẩn thiết. Điểm xuyết bởi vì những cụm mây white cứ lửng lơ điểm ấy. Bất giác trở lại với nông thôn hình hình họa ngõ trúc vắng ngắt thực hiện và lắng đọng vô người sáng tác nỗi đơn độc vắng tanh. Đường nông thôn yêu thương lốt vẫn tiếp tục không xa lạ làm thế nào bởi vì bóng tre bóng trúc quấn đuối rượi, đường nét thơ vừa phải thi đua vị mộng mơ vừa phải đặc thù mang lại miền nông thôn Bắc Sở. có vẻ như tình thương yêu quê vẫn ko lúc nào nguôi cho dù đơn giản thông thoáng nhánh trúc cái lá rơi trước đôi mắt người sáng tác. Trong khoảnh xung khắc cơ sự trống vắng kể từ đâu rộng phủ và thực hiện đượm buồn lên đường mất mặt tranh ảnh thu vô khuôn mẫu yên tĩnh ắng và vắng ngắt lặng.

Cái hồn của cảnh vật xung xung quanh của đồng quê hiện nay rõ ràng vào cụ thể từng câu từng chữ mộc mạc giản dị và nhân hậu. phẳng hình hình họa đẹp nhất nhiều sắc tố và ý kiến bao quát kể từ sát cho tới xa thẳm kể từ thấp cho tới cao kể từ tĩnh cho tới động thi sĩ tạo thành quang cảnh trời thu bát ngát vô xanh xao và tươi tỉnh đẹp nhất. Và cảnh vạn vật thiên nhiên bấy giờ na ná đồng bộ với những xúc cảm, thể trạng ưu tư ở trong phòng thơ. Giữa cảnh mộng mơ người sáng tác nín thinh với thú hí hửng câu cá thanh trang của tớ, dáng vẻ người lên đường câu như là 1 trong phần vô quang cảnh thu nhỏ ấy. Nhà thơ đắm bản thân vô vạn vật thiên nhiên như ham muốn gạt bỏ những phút nhọc lòng vì thế nỗi lo lắng lớn:

Tựa gối buông cần thiết lâu chẳng được
Cá đâu đớp động bên dưới chân bèo

Xem thêm: hóa trị của các nguyên tố

Tư thế ngồi ưu tư vô dòng sản phẩm tâm lý mênh mông Khi người sáng tác ngồi tiếp tục lâu tuy nhiên ko câu được cá, trong tâm địa cứ tuy nhiên đang được hóa học có một nỗi lòng thâm thúy kín. Đâu cơ giờ cá đớp bùi nhùi xao động mặt mũi nước rồi cũng vô tình thực hiện xao động linh hồn mẫn cảm đang được tĩnh lặng của người sáng tác, sở hữu cá hay là không người sáng tác cũng ko vững chắc chỉ biết thời điểm hiện tại phía trên tâm trí vẫn đang được rối bời vì thế áy náy mang lại dân cùng với nước, ray rứt do dự mãi ko thôi. Tâm trạng thời thế là động lực nhằm thi sĩ trở lại với thú hí hửng lên đường câu ao ước khuây khỏa được nỗi lòng tuy nhiên đằm thắm khuôn mẫu tĩnh vượt lên đỗi điểm phía trên cùng với sự đơn độc thì nỗi u hoài vẫn trào lên trong tâm địa ko dứt. Câu thơ hoặc với thẩm mỹ và nghệ thuật lấy động miêu tả tĩnh, mọi thứ tựa như đứng yên tĩnh tuy nhiên thiệt rời khỏi vẫn lặng lẽ hoạt động.

Cảnh nông thôn hiện thị một cơ hội trung thực đặm đà phong vị nước ta vô thơ Nguyễn Khuyến cũng vì thế lòng yêu thương nước và linh hồn như hòa quấn vô vạn vật thiên nhiên. Bài thơ gieo vần độc đáo và khác biệt nằm trong cơ hội dùng kể từ ngữ tài tình sở hữu mức độ khêu gợi hình mạnh tạo thành khung cảnh chân thật thú vị. Ngôn ngữ thơ đúng chuẩn, vô sáng sủa và dễ nắm bắt càng thực hiện nổi trội tài năng của Nguyễn Khuyến.

Sở ngôi trường của Nguyễn Khuyến không những vô thơ trữ tình mà còn phải vô thơ miêu tả cảnh nhất là vô chùm thơ thu. Xuất trừng trị kể từ linh hồn tinh xảo tranh ảnh Nguyễn Khuyến vẽ nên không những là tranh ảnh vạn vật thiên nhiên cao đẹp nhất tuy nhiên còn là một tranh ảnh thể trạng vì thế nỗi lo lắng rộng lớn ko tìm kiếm ra trả lời. Qua cơ cốt cơ hội cao quý yêu thương nước thương dân càng thể hiện rõ ràng rộng lớn, tao thì thầm ngưỡng mộ tài đức ở trong phòng thơ Nguyễn Khuyến.